Có một thời biển và sóng yêu nhau.
Biển chính là mối tình đầu của sóng.
Sóng vỗ về ôm bờ cát nóng bỏng.
Biển rì rào hát mãi khúc tình ca.
Rồi một ngày sóng nông nổi đi xa.
Bao kẻ đến tỏ tình cùng với biển.
Biển cứ ngỡ sóng không về vĩnh viễn.
Nên đành lòng hò hẹn với vầng trăng.
Sóng trở về, biển thấy vậy ăn năn.
Đâu phải vô tình mà biển xanh mang tội.
Sóng đau đớn thét gào: chẳng thứ tha.
Biển ngậm ngùi, một mình biển cô đơn
Cho y kien nghen